Quê hương – hai tiếng thiêng liêng ấy luôn ở trong tôi, dẫu cuộc đời có đi đâu về đâu. Quê là nơi chôn nhau cắt rốn, là nơi tôi lớn lên cùng những tháng ngày chan chứa nghĩa tình. Dù bố mẹ đã đi xa, nhưng bà con, anh em, dòng tộc, bạn bè nơi quê nhà vẫn luôn là điểm tựa, là nguồn động viên lớn lao trong những lúc gian khó.
Tuổi thơ tôi ùa về mỗi khi nhớ về quê – cái thời chân đất chăn trâu, cắt cỏ, mò cua bắt ốc, đánh đáo, vật nhau, có khi nhịn đói vẫn cười vui. Những kỷ niệm ấy đã tôi luyện cho tôi một ý chí bền bỉ, một tâm hồn nhân hậu và một tình yêu sâu nặng với nơi mình sinh ra.
Tôi từng là học sinh chăm chỉ, học đều, học giỏi từ bé. Tôi tin: chăm học để có trí tuệ, chăm làm để có kỹ năng, từ đó mới vươn lên và trưởng thành. Chính nhờ sự rèn luyện từ nhỏ mà tôi từng bước bước ra khỏi làng quê nghèo, lập thân, lập nghiệp và thành công.
Nhưng càng thành công, tôi lại càng nghĩ về quê hương. Tôi tự hào được tham gia Hội đồng hương huyện Hà Trung, giữ vai trò Chủ tịch Hội đồng hương xã và làm được nhiều việc có ích cho quê nhà. Tôi từng cùng anh em vận động, quyên góp hỗ trợ 3 cháu học sinh nghèo đỗ đại học mà không có tiền theo học – có cháu được hỗ trợ hơn 300 triệu đồng, một giấc mơ tưởng chừng xa vời bỗng thành hiện thực.
Tôi cùng bà con đồng hương nhiều năm liền quyên góp quà Tết cho hộ nghèo – chương trình “Tết yêu thương”. Tôi ủng hộ tài trợ tu bổ giếng đá cổ hàng trăm năm tuổi của làng khi đã xuống cấp, tích cực tham gia phong trào xóa nhà tạm cho quê nhà. Tôi vận động lập quỹ khuyến học, khuyến tài trong họ và trong làng, để thế hệ trẻ có thêm cơ hội học tập, vươn lên lập nghiệp từ gian khó.
Tôi muốn trở thành tấm gương nhỏ bé để khích lệ người trẻ: hãy nỗ lực vượt qua nghịch cảnh, từ những điều không mong muốn cũng có thể bước tới thành công. Tất cả việc tôi làm là để tri ân quê hương, tri ân gia đình – với tâm thế sống nhân hậu và luôn giữ sự khiêm tốn.
Tôi không hành nghề tại quê, mà vẫn sinh sống và làm việc tại Hà Nội, là thành viên của Đoàn Luật sư Thủ đô. Nhưng quê hương luôn trong tim tôi. Tôi luôn ưu tiên quan tâm và dành tâm huyết cho các hoạt động hướng về cội nguồn.
Thú thật, trước kia tôi chưa từng nghĩ sẽ gắn bó chuyên sâu với quê – bởi đã từng thấy nhiều người về hành nghề mà nếu làm hay thì không sao, nhưng nếu sơ suất thì dễ bị nói, thậm chí bị chửi thậm tệ, bị quy kết nặng nề. Chính vì vậy, để gắn bó và đóng góp cho quê một cách đúng đắn, cần dũng khí, bản lĩnh và một trái tim đủ đầy yêu thương.
Tôi đã chủ động triển khai chương trình trợ giúp pháp lý miễn phí cho xã nhà và cả bà con tại hai xã Nam Nung và Nam N’Dir trong Tây Nguyên yêu quí. Tôi cũng công khai số điện thoại 0936026559 để bà con quê hương có thể gọi đến tư vấn pháp luật bất cứ lúc nào, hoàn toàn miễn phí.
Với tôi, hành nghề luật không phải để chăm chăm kiếm tiền làm giàu. Tôi chọn cách hành nghề bằng cả trái tim, để lại giá trị, gieo niềm tin và lan tỏa sự tử tế. Đó là cách tôi tri ân quê hương và sống một cuộc đời có ý nghĩa.
Tự hào của bà con – niềm vui của tôi
Với tôi, chuyện được mời lên truyền hình, phát biểu trên báo đài đã là công việc “thường ngày”. Nhưng với bà con, anh em nơi quê nhà, đó lại là niềm vui lớn.
Họ xem, họ nghe, rồi bảo nhau:
“Thằng Tiền nó giỏi thật! rất nổi tiếng ”
“Luật sư mà vẫn nhớ về quê, thương bà con lắm đấy.”
Tôi còn nhớ như in, mỗi lần về quê thăm bà – mẹ chồng của cháu ruột – bà lại nắm tay tôi, cười và nói bằng giọng hào hứng:
“Tôi thấy chú trên tivi ba lần rồi đấy nhé! Cứ thấy luật sư Trần Xuân Tiền là tôi biết ngay, cháu tôi đấy!”
Rồi bà thím họ gần 90 tuổi, mắt đã mờ, chẳng dùng điện thoại, chẳng biết Facebook là gì. Nhưng bà nghe đài VOV suốt. Hôm tôi ghé thăm, bà kể bà rất thích những gì tôi chia sẻ trên radio.
“Cháu nói hay lắm, gần gũi, ấm áp, cứ như thời xưa vậy.”
Tôi cũng xúc động khi một đứa cháu dạy học cấp 3 kể lại:
“Sáng thứ Hai, thầy Hiệu trưởng Trường Hoàng Lệ Kha của huyện Hà Trung đã dành tới 30 phút trong buổi chào cờ để nói về chú – về hành trình làm luật sư, về nghị lực và sự vươn lên và nhất là cái tâm đã giúp bao em hoàn cảnh éo le khó khăn nhưng học giỏi đỗ đạt mà không có tiền đi học Đại học cần giúp đỡ và Luật sư đã tích cực cùng báo chí đưa tin bài và có kết quả như mơ. Cả trường ai cũng chăm chú nghe. Cháu tự hào về chú lắm!”
Nghe cháu kể mà tôi rưng rưng. Tôi không cố để nổi tiếng. Tôi chỉ cố sống tử tế. Và nếu hành trình của mình khiến bà con thấy vui, thế hệ trẻ thấy tự hào, thì tôi nghĩ – mình đang đi đúng đường.
Ưu tiên nhận việc ở quê – một quyết định cần sự dũng cảm
Làm luật sư ở quê là một lựa chọn không dễ.
Bởi nghề này ở quê vẫn còn nhiều định kiến, nhiều ràng buộc. Làm dâu trăm họ – giúp bên này lại mất lòng bên kia.
Về quê hành nghề, nếu không đủ bản lĩnh, dễ rơi vào cảm giác một bên được – một bên mất.
Nhưng nếu vững tâm, giữ đạo – thì không ai mất cả. Thân chủ được giúp. Người sai được soi sáng. Pháp luật được lan tỏa. Xã hội được bình an hơn một chút.
Về quê làm luật sư – với tôi – là hành trình ngược về nguồn cội. Là sự kết hợp giữa nghề và nghĩa, giữa luật và làng.
Tôi đã chọn. Và tôi chưa từng hối tiếc.
Dẫu đi bốn phương trời, lòng tôi vẫn luôn hướng về nơi chôn nhau cắt rốn.
Quê hương không chỉ là điểm khởi đầu, mà còn là đích đến trong hành trình sống và hành nghề của tôi – nơi tôi luôn mong muốn được tri ân, cống hiến và gìn giữ.
Thông tin liên hệ:
– Văn phòng luật sư Đồng Đội (Đoàn luật sư TP. Hà Nôi): P2708, Tòa nhà VP3 Bán đảo Linh Đàm, Hoàng Liệt, Hoàng Mai, Hà Nội
– Điện thoại: 0936.026.559 – Email: tranxuantien1964@gmail.com
– Website: https://dongdoilaw.vn
– Facebook: https://www.facebook.com/dongdoilaw
– Youtube: https://www.youtube.com/c/VănphòngluậtsưĐồngĐội
– Tiktok: https://www.tiktok.com/@vpls_dongdoi