Có những người bước vào đời ta không bằng sự xuất hiện ồn ào, không bằng những cuộc gặp gỡ trực tiếp, mà bằng tư tưởng. Họ đến lặng lẽ, nhưng đủ sâu để làm thay đổi cách ta nghĩ, cách ta sống và cả con đường ta chọn cho phần đời còn lại. Với tôi, người ấy là Luật sư Trần Xuân Tiền – một người thầy mà tôi mang ơn không phải vì đã cho tôi kiến thức, mà vì đã đánh thức trong tôi niềm tin vào công lý và lòng can đảm để sống đúng với chính mình.

Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông, nơi cái nghèo không cần gọi tên cũng hiện hữu trong từng bữa ăn, từng bộ quần áo cũ, từng ánh mắt lo âu của bố mẹ. Tuổi thơ tôi lớn lên cùng sự vất vả, cùng những hy sinh lặng thầm mà chỉ khi đủ lớn, người ta mới hiểu hết giá trị của nó. Ngày tôi đậu đại học, rồi tốt nghiệp, niềm vui chưa kịp trọn vẹn thì nỗi lo đã hiện ra. Tôi từng nghĩ, học hành rồi cũng chỉ để có một tấm bằng. Nhà nghèo, không quan hệ, không tiền bạc, con đường phía trước của tôi liệu có bao nhiêu lựa chọn? Năm 2012, khi một ngân hàng tổ chức thi tuyển, tôi đã đánh cược với chính mình để nộp hồ sơ. Nhưng trước ngày đi thi, tôi đã phải đấu tranh rất nhiều để có thể mở lời với bố mẹ. Tôi hiểu, chỉ riêng tiền đi lại, ăn ở cho chuyến thi xa nhà cũng đủ làm gia đình tôi chùn bước. Tôi nói với mẹ, bằng giọng của một đứa con không dám đòi hỏi:“Con muốn đi thi, nhưng nếu mẹ không có tiền thì thôi mẹ ạ.”Mẹ tôi không trách, cũng không do dự. Mẹ chỉ nói một câu, nhẹ như hơi thở, nhưng theo tôi suốt cả cuộc đời:“Mẹ không có tiền, nhưng mẹ sẽ đi vay mượn hàng xóm để con lo cho con”. Một khoảnh khắc nghẹn ngào bị chừng xuống trong tôi lúc này. Hai triệu đồng mẹ đưa cho tôi hôm ấy không chỉ là lộ phí. Đó là sự đánh đổi, là niềm tin, là cả một đời lam lũ đặt vào bước chân non nớt của con gái mình. Tôi đã mang theo số tiền ấy, cùng một lời hứa thầm lặng: tôi nhất định không được phép thua cuộc. Tôi thi đậu, đi làm và nỗ lực không ngừng. Từ một nhân viên bình thường, tôi được bổ nhiệm làm Phó phòng. Công việc ổn định, thu nhập tốt, con đường phía trước tưởng như đã được định hình.
Nhưng sâu trong tôi, vẫn có một khoảng trống chưa bao giờ được lấp đầy – đó là niềm day dứt về công lý, về đúng – sai, về giá trị thật sự của một đời người. Tôi tìm đến luật như một sự bù đắp âm thầm. Cho đến một ngày, tôi đọc được bài viết của Luật sư Trần Xuân Tiền với dòng chữ khiến tim tôi thắt lại:“Tôi đã từng… bị dồn đến chân tường.” Thầy viết về quyết định rời môi trường nhà nước để bước ra hành nghề luật sư – không phải vì tham vọng, mà vì sinh tồn và trách nhiệm. Khi không còn đường lùi, con người chỉ còn một cách duy nhất: bước tới. Tôi đã đọc đi đọc lại những dòng ấy. Tôi không bị dồn đến chân tường như thầy. Nhưng tôi nhận ra: có những con người chọn gian nan không phải vì buộc phải chọn, mà vì họ không cho phép mình quay lưng với công lý. Và chính điều đó khiến họ trở nên lớn lao. Những bài viết của thầy không dạy tôi cách thắng một vụ án, mà dạy tôi cách đứng thẳng trong nghề. Không dạy tôi khôn khéo, mà dạy tôi trung thực. Không gieo cho tôi ảo tưởng, mà cho tôi niềm tin rằng: công lý có thể chậm, nhưng không bao giờ vô nghĩa. Rồi tôi được thầy nhận làm học trò. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu rằng có những mối duyên không cần lời hứa, không cần ràng buộc, nhưng đủ để thay đổi một đời người. Thầy không chỉ là người đi trước, mà là người thắp lửa – bằng chính cuộc đời dấn thân và lựa chọn không thỏa hiệp của mình. Và tôi đã lựa chọn.

Tôi quyết định rời bỏ sự ổn định của ngân hàng để bước theo con đường thầy đã chọn. Không phải vì bị dồn đến chân tường, mà vì tôi muốn bước đi một cách chủ động, tỉnh táo và đầy tin tưởng. Tôi chọn làm học trò của thầy, chọn con đường gian nan nhưng nhiều ý nghĩa, chọn sống một đời không hối tiếc với lý tưởng của mình. Con đường thầy chọn không hề dễ dàng. Nhưng đó là con đường của bản lĩnh, của trách nhiệm và của niềm tin không lay chuyển vào công lý. Và với tôi, được bước tiếp trên con đường ấy – bên cạnh một người thầy như Luật sư Trần Xuân Tiền – là một may mắn lớn lao của cuộc đời.
Thông tin liên hệ:
– Văn phòng luật sư Đồng Đội (Đoàn luật sư TP. Hà Nôi): P2708, Tòa nhà VP3 Bán đảo Linh Đàm, phường Hoàng Liệt, thành phố Hà Nội
– Điện thoại: 0936.026.559 – Email: tranxuantien1964@gmail.com
– Website: https://dongdoilaw.vn
– Facebook: https://www.facebook.com/dongdoilaw
– Youtube: https://www.youtube.com/c/VănphòngluậtsưĐồngĐội
– Tiktok: https://www.tiktok.com/@vpls_dongdoi

