Lời đầu tiên không biết nói gì hơn ngoài hai từ “Cảm ơn” Anh – Luật sư Trần Xuân Tiền. Có lẽ chỉ có thể là anh mới có thể giúp được cho cuộc sống của tôi!
Tôi là chị cả sinh ra trong một gia đình có ba chị em. Ngay từ nhỏ tôi đã không được may mắn như bao người khác, phải sống trong một gia đình bố mẹ không được hòa thuận, hạnh phúc, cũng như thiếu đi sự quan tâm, chăm sóc của bố. Cuộc sống của bố mẹ tôi luôn sóng gió, cãi vã và đấy là điều làm tôi ám ảnh nhất, nên tôi rất dè chừng mỗi khi có người nhắc đến hôn nhân. Bạn bè tôi đều lần lượt lập gia đình còn tôi là nỗi lo lắng của mẹ khi thấy con vẫn chưa có bến đỗ, mặc dù bà không nói ra nhưng tôi vẫn biết điều đó.
Rồi một ngày tôi gặp được anh – một người đàn ông đã từng đổ vỡ trong hôn nhân và đã có một cậu con trai, khi đó tôi 26 tuổi còn anh hơn tôi 9 tuổi. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng đây là người đàn ông không giàu có nhưng sống tự lập, và đã từng đổ vỡ trong hôn nhân thì sẽ đủ bao dung, độ lượng để cùng tôi xây dựng một gia đình hạnh phúc, nhất là cho các con tôi sau này không rơi vào tình cảnh như tôi, và tôi cũng sẽ yêu thương con anh như chính con đẻ của mình vậy.
Nhưng cuộc sống không như tôi nghĩ. Những chuỗi ngày dài chịu đựng một người chồng gia trưởng, ích kỷ, hẹp hòi, đố kỵ khiến tôi vô cùng mệt mỏi và khóc rất nhiều. Tôi phải chịu đựng nỗi cô đơn trong chính ngôi nhà của mình mà không thể chia sẻ cùng ai, vì tôi muốn giữ một gia đình đúng nghĩa có đầy đủ cả bố và mẹ cho các con tôi, vì không muốn cho mẹ tôi phải buồn và cũng vì thể diện của bản thân mình. Chính vì vậy mà cuộc sống tôi lại đi theo vết xe đổ của bố mẹ mình.
Tôi đã làm một việc mà đáng lẽ ra không nên làm đó là chịu đựng. Tôi không biết rằng chính sự chịu đựng của mình đã khiến cho các con tôi cảm thấy chán nản khi hàng ngày phải sống chung với một người bố vô cảm. Những bữa cơm của gia đình tôi chỉ có sự im lặng, một sự im lặng đáng sợ hơn cả cãi vã. Con tôi học hành ngày càng sa sút, thầm chí còn có những lời lẽ bất cần, chán nản về cuộc sống.
Sau rất nhiều lần tâm sự với con, tôi nghĩ đã đến lúc tôi phải nhìn nhận lại mọi vấn đề, các con tôi có thật sự hạnh phúc không, gia đình này có nên tiếp tục tồn tại sau 17 năm chung sống không? Và rồi tôi đã quyết định chấm dứt cuộc sống hôn nhân đầy đau khổ này. Vì không muốn ảnh hưởng đến tình nghĩa cha con nên tôi muốn cùng các con ra đi trong êm đẹp, nhưng những lời đề nghị của tôi đều bất thành vì người bố này muốn rũ bỏ ngay cả những đứa con của minh. Lại một lần nữa sự vô tâm này như những mũi dao cứa mạnh vào vết thương lòng vốn đã chưa lành của mẹ con tôi. Không thể nhẫn nhịn được nữa, tôi quyết phải đòi lại những gì thuộc về mình để bảo vệ cho cuộc sống của 3 mẹ con tôi sau này.
Tôi đã yêu cầu Tòa giải quyết ly hôn, phân chia tài sản chung và quyền nuôi các con chung. Tuy nhiên, sau 2 năm với nhiều phiên tòa xét xử khác nhau, mọi thứ đều bất lợi cho tôi vì anh ta đã sắp đặt quá kỹ càng ngay từ khi chúng tôi bắt đầu kết hôn mà tôi không hề hay biết. Chính vào lúc tôi đang bế tắc, phải gồng mình xoay sở cuộc sống sau ly hôn thì tôi tình cờ biết đến LS Trần Xuân Tiền qua một bài viết trên mạng xã hội. Tôi đã tìm đến văn phòng gặp Luật sư và được Luật sư tận tình giúp đỡ đòi lại những gì mà thuộc về mình. Tại phiên tòa, khi những con người cầm cân nảy mực, những người đáng lẽ ra phải bảo vệ công lý lại nạt nộ tôi – một người phụ nữ yếu thế, thì chính Luật sư là người đã đứng lên bảo vệ tôi, điều này khiến tôi vô cùng xúc động và không bao giờ quên được. Luật sư như một người anh, người thầy, một vị luật sư chân chính. Anh đã giúp tôi lấy lại được phần tài sản thuộc về mình với giá trị hơn 2 tỷ đồng, và tiền trợ cấp nuôi con hàng tháng là 4 triệu đồng/tháng.
Sau đó, cũng lại một lần nữa chỉ có thể là Anh mới có thể giúp được tôi đòi lại công bằng, thoát án Hình Sự với tội danh “Cố ý gây thương tích”. Tôi là phụ nữ đơn giản, nên mọi chuyện tôi đều nghĩ đơn giản. Chỉ đến khi câu chuyện đã đi quá xa, khi tôi đã lọt vào cái bẫy hoàn hảo của người đã từng đầu gối tay ấp và một bộ phận cán bộ, viên chức suy nhược về bản chất, yếu kém về năng lực đã dàn dựng lên một màn kich để đẩy mẹ con tôi vào bi kịch. Khi tôi biết mình đã bị lừa tôi rất hoang mang và lo sợ, tôi liền nghĩ ngay đến Anh – người Luật sư làm việc không phải vì tiền.
Hơn cả những gì tôi mong đợi. Luật sư đã luôn sát cánh bên tôi, là chỗ dựa tinh thần cho tôi khi tôi tuyệt vọng nhất. Luôn đấu tranh vì lẽ phải, luôn thúc dục tôi phải chiến đấu, phải dành lại sự công bằng, không được ngoan với kẻ thù, nhắc nhở tôi không phải sợ những lời nạt nộ, hãy bảo vệ mình trước công đường. Thú thật cũng có những lúc tôi cảm giác như cả thế giới quay lưng lại với chính mình, những uất ức trong lòng khiến tôi vô cùng mệt mỏi và đôi lúc muốn buông xuôi. Nhưng những gì Luật sư nhắc nhở đã tiếp thêm động lực cho tôi, giúp tôi mạnh mẽ hơn. Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, phiên toà diễn ra nhanh chóng và kết quả còn hơn cả mong đợi: Tòa án đã quyết định đình chỉ vụ án. Đây là một cái kết có hậu nhờ công của người Luật sư tài ba. Nhắc đến người Luật sư này tôi chỉ có thể nói rằng: Anh chính là một vị LUẬT SƯ CÓ TÂM, CÓ TẦM. Cảm ơn Anh rất nhiều! Chúc Anh có thật nhiều thành công hơn nữa!
Người viết : Lường Kim