Nhiều người hỏi tôi: “Có nên kháng cáo không, nên viết thế nào, kháng cáo phần nào là tốt nhất?”
Tôi thường trả lời: Kháng cáo không đơn thuần là xin tòa xem xét lại bản án, mà chính là bước đầu tiên mở ra một giai đoạn mới – giai đoạn phúc thẩm. Nếu không hiểu đúng, làm sai từ bước này, coi như mất cơ hội “lật lại thế cờ”.
1. Nên kháng cáo toàn bộ bản án
Kinh nghiệm của tôi: Nếu còn đang phân vân, tốt nhất nên kháng cáo toàn bộ bản án. Vì:
Bạn có thời gian để tìm hiểu kỹ lại hồ sơ, bổ sung yêu cầu. Bên cạnh đó cũng tạo điều kiện để tòa phúc thẩm đánh giá lại toàn bộ, toàn diện vụ việc. Tránh tình trạng sau này đưa ra lý lẽ mới nhưng bị tòa từ chối vì vượt quá phạm vi kháng cáo.
Kháng cáo toàn bộ giúp bạn giữ thế chủ động, không bị “đóng khung” khi sang giai đoạn phúc thẩm. Việc quyết định kháng cáo toàn bộ cần được cân nhắc kỹ, dựa trên hồ sơ vụ án, nội dung bản án sơ thẩm và chiến lược pháp lý. Nếu có thể, bạn nên tham khảo ý kiến của luật sư để được tư vấn chính xác nhất trong từng trường hợp cụ thể.
2. Kháng cáo quá chi tiết dễ bị “bắt bài”
Nhiều người viết đơn kháng cáo quá dài, nói hết đường đi nước bước, vô tình để đối phương biết trước kế hoạch. Viết đơn kháng cáo mà “kể hết nước hết cái” giống như đánh bài mà lật ngửa bộ bài ra cho đối phương xem. Viện kiểm sát hay tòa án sẽ nắm rõ bạn định phản bác chỗ nào, lập luận ra sao – và họ sẽ chuẩn bị kỹ để “đỡ” từng điểm một. Trong nghề, chúng tôi gọi là lộ bài.
Đơn kháng cáo nên rõ ràng, đúng trọng tâm, nhưng không cần “nói hết”. Phần diễn giải, chứng minh, đấu lý để luật sư làm tại tòa.
3. Bị can bị giam gặp khó khi kháng cáo
Đối với người đang bị tạm giam, việc kháng cáo không hề dễ dàng. Họ bị giam giữ, không thể chủ động tìm hiểu bản án, tra cứu luật hay nhờ người tư vấn. Ngay cả việc nhận bản án sơ thẩm để biết mình bị tuyên những gì cũng đôi khi bị chậm trễ.
Nhiều bị can bị tạm giam muốn kêu oan nhưng không được tạo điều kiện viết kháng cáo. Họ muốn kháng cáo thì phải viết đơn, nhưng viết sao cho đúng, cho đủ, cho kịp thời hạn 15 ngày thì đâu phải ai cũng biết.
Trong khi đó, nếu kháng cáo xin giảm nhẹ, lại được hỗ trợ, được “tạo điều kiện”. Điều này là thực tế khá phổ biến, khiến cho quyền kháng cáo – vốn là quyền cơ bản của bị cáo – trở nên xa vời hơn với những ai đang ở trong trại giam.
Nếu không có luật sư hỗ trợ hoặc người thân giúp đỡ, nhiều bị can chỉ biết trông chờ vào cán bộ trại giam – mà đôi khi, sự giúp đỡ này lại rất hạn chế. Có người vì không biết đường đi nước bước nên bỏ lỡ cơ hội cuối cùng để lật lại vụ án, dù bản thân họ còn nhiều điều muốn trình bày. Luật sư cần sát cánh hỗ trợ thân chủ ngay từ giai đoạn kháng cáo, đừng để muộn.
4. Phúc thẩm là một “trận đánh mới” – cần đấu pháp mới
Kháng cáo chỉ là một tờ giấy, nhưng ẩn sau đó là cả một chiến lược bảo vệ.
Luật sư không thể đánh trận phúc thẩm bằng những gì đã làm ở sơ thẩm.
Phải có phương án mới, cách tiếp cận mới, chứng cứ mới – thậm chí chuẩn bị sẵn cả phương án hòa giải nếu tình huống thay đổi.
LỜI KẾT
Kháng cáo – nếu hiểu đúng và làm đúng – có thể thay đổi số phận một vụ án.
Đó là quyền, nhưng cũng là cơ hội – và người có cơ hội cần biết cách nắm lấy.
Thông tin liên hệ:
– Văn phòng luật sư Đồng Đội (Đoàn luật sư TP. Hà Nôi): P2708, Tòa nhà VP3 Bán đảo Linh Đàm, Hoàng Liệt, Hoàng Mai, Hà Nội
– Điện thoại: 0936.026.559 – Email: tranxuantien1964@gmail.com
– Website: https://dongdoilaw.vn
– Facebook: https://www.facebook.com/dongdoilaw
– Youtube: https://www.youtube.com/c/VănphòngluậtsưĐồngĐội
– Tiktok: https://www.tiktok.com/@vpls_dongdoi