NHÌN LẠI, NHỚ LẠI NHỮNG NGÀY ĐÃ QUA ĐỂ TỰ TIN VÀ VUI VẺ BƯỚC TIẾP TRÊN CON ĐƯỜNG ĐỜI
Năm hai mươi tuổi, tôi chưa từng biết hương vị của tình yêu, chưa một lần nắm tay người con gái nào, nói chi đến một nụ hôn (còn nợ em…). Chỉ có những lá thư đọc mãi không chán, những tương tư đầu đời và những kỷ niệm đẹp như mơ từ cái nhìn đầu tiên nhưng không biết người ấy giờ đây ở nơi nào. Chưa yêu vì học phổ thông tôi rất chăm chỉ, chăm đến nỗi lo học để thi Tốt nghiệp mà điểm cao nhất khóa (điểm Toán 10, Hóa 10), nên đâu còn thời gian mà nghĩ đến yêu đương.
Tôi vào học sĩ quan ô tô hệ Cao đẳng quân sự để bố mẹ đỡ gánh nặng nuôi học đại học lúc đó tôi còn rất trẻ chỉ mới 17 tuổi, học cùng các anh lớn tuổi hơn trong môi trường quân đội, nơi vắng bóng chị em. Nhưng thú thực, tôi cũng bị để ý, bị dòm ngó bởi một số bạn ở quê. Ngày đó, chỉ cần về Tết, về phép, đến nhà ai có con gái lớn là được để ý, tìm hiểu. Đến mức bố tôi từng viết thư hỏi thăm xem tôi và bạn V có tình cảm gì không mà bạn ấy còn đi cắt củi cho bố tôi. Sáng mùng 1 Tết năm nọ, vừa tỉnh dậy đã có bác hàng xóm chạy sang mời tôi qua nhà ăn Tết, vì bên đó có cô gái kém tôi vài tuổi…
20 TUỔI, CHƯA CÓ MỘT MỐI TÌNH NÀO!
Nhưng ngược lại, ở tuổi 20, tôi đã có tấm bằng đầu tiên là Cao đẳng Quân sự, chuyên ngành vận tải, sĩ quan chỉ huy kỹ thuật ô tô. Tôi cũng đã được kết nạp Đảng vào lúc gần nửa đêm ngày 24/6/1984 và được phong quân hàm Trung úy vào tháng 7 năm 1984. Ở tuổi 20, tôi đã được bổ nhiệm làm Đại đội phó huấn luyện thợ ô tô của Trường Kỹ thuật Quân đoàn 1 (Tam Điệp), phụ trách gần 100 học viên.
TUỔI 20 CỦA TÔI TRÀN ĐẦY NIỀM VUI VÀ HÃNH DIỆN.
Tuổi 20 đã cho tôi điểm tựa để bước tiếp trên con đường binh nghiệp. Dù đã chuyển ngành cách đây 31 năm, những kỷ niệm về đời lính vẫn luôn đẹp mãi trong tôi. Tôi luôn cảm ơn những năm tháng quân ngũ, đặc biệt là những ngày học tập dưới mái trường Sĩ quan Ô tô.
Tạm ghi lại mấy kí ức tuổi 20 nhân nhận huy hiệu 40 năm tuổi Đảng!