Đây là bài viết của em sinh viên năm 2 để thuyêt phục Trưởng VPLS Đồng Đội nhận giúp đỡ kèm cặp tiếp cận thực tế. Cảm ơn em !
Khi tôi chợt nhận ra cái nắng một mùa hè nữa lại sắp về và trải dài trên phố, chợt nhận ra bằng lăng đã nhuộm tím cả một khoảng trời râm ran tiếng ve kêu đâu đó. Cũng là lúc nhận ra bụi thời gian đã trải dài lên cả một miền ký ức.
Thời gian trôi đi nhanh quá mới đó thôi tôi đã trở thành cô gái tuổi 20, cái tuổi mà con người ta được bay trong bầu trời tự do, tuổi được cháy hết mình để thực hiện những lí tưởng hoài bão. Ừ thì ta đã 20 tuổi thật rồi. Cái tuổi chẳng còn trẻ con gì nữa. Cần phải bắt đầu thích nghi, chấp nhận, có trách nhiệm với chính bản thân mình và người khác. Người ta bảo rằng, tuổi 20 là cột mốc đánh dấu cho bước ngoặt mới của cuộc đời, là tuổi đẹp nhất đời người.
Tuổi 20, tôi bước vào đời với hoài bão, nhiệt huyết, sự tươi trẻ, tràn đầy sức lực làm hành trang.Tôi vẫn ước mơ và theo đuổi ước mơ, bởi ước mơ là không chờ đợi. Dù có lúc thấy nản lòng nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc và buông xuôi tất cả như ai đó đã nói rằng “Hãy nhớ đến lí do tại sao bạn bắt đầu để tiếp tục bước đi”. Những lúc đó chỉ cần nhìn lại vùng quê lam lũ, cảnh bố mẹ chân lấm tay bùn ngày ngày làm lụng vất vả vì tương lại của tôi, tôi lại như được tiếp vào một nguồn sức mạnh to lớn để đối mặt với những gian nan phía trước. Quyết tâm, cố gắng để trở thành một cô luật sư chân chính, đấu tranh cho sự công bằng của đời. Vì đâu đó trên cuộc đời này vẫn còn bao bất công, đầy rẫy những sự oan khuất, những mảnh đời khốn khó cần bảo vệ. Đó là lí tưởng của tôi, là con đường sự nghiệp tôi đang nỗ lực theo đuổi.
Tuổi 20 là cô sinh viên năm hai của đại học Luật Hà Nội, tôi chẳng muốn suốt ngày chôn chân trong căn phòng trọ với 4 bức tường kín mít, tôi muốn được hòa nhập, lăn xả cùng cuộc đời để trải nghiệm. Hơn một năm rèn luyện ở giảng đường đại học tôi nhận ra lí thuyết được học ở trường với thực tiễn làm việc cách xa nhau rất nhiều. Trong sự nhìn nhận chủ quan của tôi, ở môi trường mang đậm chất nghiên cứu và mang tính khoa học như đại học Luật Hà Nội thì khó có thể đòi hỏi sinh viên giỏi giang về mặt thực tiễn cũng như tiếp xúc nhanh nhạy với các tình huống ngoài đời sống xã hội được.
Chính từ đó trong đầu tôi nảy sinh ý nguyện đi thực tập, đi học việc ở một công ty luật hay một văn phòng luật sư nào đó để được trải nghiệm trong môi trường làm việc thực tiễn. Tôi bắt tay vào việc tìm kiếm, nhưng đa số các nơi tuyển thực tập sinh đều có điều kiện là sinh viên năm 3 trở đi. Tôi vẫn không ngừng tìm kiếm và hi vọng, cuối cùng may mắn đã đến với tôi.
Tôi tình cờ đọc được thông tin tuyển dụng của văn phòng luật sư Đồng đội được một bạn chia sẻ trên Facebook. Khi đọc được điều kiện tuyển dụng bao gồm cả sinh viên năm hai, trong tôi vỡ òa lên niềm vui sướng và tràn đầy hi vọng. Điều tôi kiên trì tìm kiếm bấy lâu cũng đã có kết quả. Cái suy nghĩ mình có cơ hội được học tập và rèn luyện tại văn phòng Luật sư Đồng Đội cứ miết quanh quẩn trong đầu tôi. Tôi nhanh chóng tìm hiểu các thông tin về văn phòng luật sư Đồng Đội. Điều đầu tiên là tôi ấn tượng nhất khi tìm hiểu về văn phòng là hình ảnh của người luật sư “nông dân “ – Chú Trần Xuân Tiền. Cái tên luật sư “nông dân“ ấy là chú tự đặt cho mình, nghe thôi cũng cảm thấy được sự bình dị, gần gũi, ấm tình người đặc biệt với các bà con nông dân. Tôi thực sự khâm phục và quý mến chú ấy khi đọc được những chia sẻ chân tình của chú về người luật sư chân chính, về những chuyến công tác của chú đến với những vùng quê nghèo lam lũ, trao đổi kiến thức, giúp đỡ họ bảo vệ quyền lợi ích chính đáng cho họ, hiểu được những nỗi vất vả, thống khổ họ phải trải qua…
Hình như tôi đã phần nào cảm nhận được hình ảnh một luật sư chân chính từ chú. Và trên hết chú luật sư “nông dân “ấy còn là người truyền đi ngọn lửa nhiệt huyết, yêu nghề , truyền lại những kinh nghiệm quý báu của nghề cho những thế hệ sau. Tôi cảm phục trước những câu nói, những chia sẻ đầy tình cảm của chú: “Tôi là luật sư “nông dân” vì tôi kèm cặp con em nông dân học việc, thành luật sư tại chính văn phòng của mình mà không phân biệt giàu nghèo, cao thấp, tôi quí các em vì hiếu học, vì biết vươn lên vào giảng đường đại học và dám khẳng định bản thân ở nơi phố phường Hà Nội xô bồ, nhộn nhịp này. Tôi đã giúp các em nhiệt tình bằng kinh tế, kinh nghiệm, bằng tình cảm, bằng tấm lòng và cả sự gần gũi như con em, người thân trong chính gia đình của mình, cái quí nhất là chia sẻ kinh nghiệm giúp các em trưởng thành nhanh qua thời gian thực tập kết hợp được kiến thức lý thuyết ở nhà trường và kiến thức thực tiễn cuộc sống.”
Vậy đấy, người luật sư đó vẫn luôn đem đến cho đời những chiến công thầm lặng, vẫn ngày ngày truyền thụ cho thế hệ sau những kinh nghiệm, những kĩ năng nghề nghiệp để chuẩn bị một hành trang vững chắc khi bước vào đời . Đọc những bài báo những chia sẻ trên mạng về chú và văn phòng Luật sư Đồng Đội, tôi thực sự ước ao, mong muốn mình có cơ hội được chú Trần Xuân Tiền chỉ dạy, được học tập và làm việc trong môi trường của Luật Đồng Đội.
Lí do để tôi chọn Văn phòng luật sư Đồng Đội là điểm đến bởi lẽ ở nơi đây tôi và rất rất nhiều bạn sinh viên khác không chỉ được trải nghiệm môi trường làm việc thực tế , tích lũy thêm nhiều kinh nghiệm cũng như kỹ năng cần thiết để đến với nghề “ luât sư” mà ở đây chúng tôi còn được vun đắp lẽ sống cao đẹp, nhân cách để trở thành một người luật sư chân chính, bảo vệ giúp đỡ những người nghèo, những mảnh đời kém may mắn.
Giữa chốn Hà thành xô bồ bon chen, tôi chỉ là một con người nhỏ bé hòa vào biển người rộng lớn. Lí tưởng sống, ý chí, niềm đam mê và lòng tin sẽ dẫn lối tôi đi. Tôi vô cùng biết ơn Luật Đồng Đội đã giúp đỡ đã cho tôi hi vọng để tự tin bước đi trên con đường sự nghiệp mình đã chọn. Xin một lần nữa cảm ơn luật Đồng Đội !
Thùy Trang – Email: thuytrang12d2@gmail.com