Cụ bà 101 tuổi liệt giường vẫn bị ép trả nợ thay con: “Nỗi oan cuối đời”
Ở cái tuổi trăm năm, lẽ ra cụ P phải được an hưởng tuổi già bên con cháu, sống những ngày cuối đời trong yên bình. Nhưng thật trớ trêu, cụ – một bà cụ 101 tuổi, nằm liệt giường, mất hoàn toàn khả năng nhận thức – lại bị lôi vào một vụ kiện tụng, và thậm chí còn phải gánh trách nhiệm trả nợ thay cho người con trai đã qua đời.
Ngày 11/9/2025, bản án sơ thẩm được Tòa tuyên, trong đó xác định cụ P là người thừa kế nghĩa vụ tài sản, buộc phải trả nợ và chịu án phí. Điều khiến dư luận phẫn nộ là toàn bộ quá trình tố tụng lại diễn ra một cách lạnh lùng, máy móc, thiếu nhân văn.
@vpls_dongdoi Sai lầm trong thủ tục tố tụng, cụ bà 101 tuổi phải trả nợ cho con trai đã qua đời và chịu án phí #xuhuong #viral #luatsudongdoi #tranxuantien
Bản án “trên giấy”, bất công với người trăm tuổi
Trong phiên tòa, cụ P không hề xuất hiện. Làm sao có thể xuất hiện khi cụ đang nằm bất động, liệt giường, thở thoi thóp từng ngày? Gia đình nhiều lần đề nghị tòa án cử người về tận nơi xác minh, hoặc tạm hoãn phiên xử để thu thập chứng cứ y tế, nhưng tất cả đều bị bỏ qua.
Không chỉ vậy, thẩm phán còn không giải thích quyền được từ chối di sản – một quyền rất rõ ràng trong Bộ luật Dân sự. Nếu được giải thích, gia đình hoàn toàn có thể từ chối nhận phần di sản gắn với khoản nợ. Thư ký tòa thì làm việc hời hợt, tống đạt giấy tờ không đúng quy định, khiến gia đình rơi vào thế bị động, bất ngờ khi án đã tuyên.
Tất cả dẫn đến một kết quả cay đắng: một cụ bà trăm tuổi, chẳng còn nhận thức gì về đời sống, vẫn bị coi là “con nợ hợp pháp”.
Khi công lý thiếu tình người
Câu chuyện của cụ P không chỉ là một vụ kiện dân sự. Nó phơi bày những lỗ hổng đau lòng trong hệ thống tố tụng:
-
Giải quyết vụ việc mà không kiểm chứng thực tế sức khỏe đương sự.
-
Không có đoàn nào xuống tận nơi, không một ai chứng kiến cụ bà đang trong cảnh liệt giường.
-
Áp dụng pháp luật khô cứng, bỏ qua yếu tố nhân đạo – điều mà luật pháp luôn nhấn mạnh trong bảo vệ người yếu thế.
Pháp luật được sinh ra để bảo vệ con người, chứ không phải để biến một cụ bà 101 tuổi thành “tấm bia chịu trận” cho những khoản nợ mà cụ không hề tạo ra.
Cần làm gì để trả lại công bằng?
Điều cấp thiết nhất bây giờ không phải là những văn bản cứng nhắc, mà là một hành động nhân văn thực sự:
-
Đoàn công tác phải xuống tận nơi để tận mắt chứng kiến tình trạng của cụ P.
-
Xác minh hồ sơ y tế, lập biên bản thực tế: cụ không còn năng lực nhận thức và hành vi, không thể tham gia tố tụng.
-
Xin chữ ký xác nhận của hàng xóm, chính quyền địa phương để chứng minh thực trạng.
-
Hủy bỏ bản án sơ thẩm bất công, bảo vệ quyền lợi hợp pháp và nhân phẩm cho cụ.
Đây không chỉ là một kiến nghị pháp lý, mà còn là một lời kêu gọi lương tri. Không ai muốn nhìn thấy hình ảnh một cụ bà trăm tuổi, liệt giường, vẫn bị gán cho cái danh “con nợ cuối đời”.
Lời kết: Công lý cần tình người
Cụ P có thể không còn nhiều thời gian nữa. Ở tuổi này, từng ngày cụ sống đều là món quà. Thế nhưng thay vì được sống trong sự thanh thản, cụ lại đang mang theo nỗi oan nghiệt do sự thiếu trách nhiệm trong tố tụng.
Công lý không thể chỉ nằm trên giấy tờ. Công lý phải gắn liền với trái tim con người, với sự công bằng và nhân văn. Và trước khi cụ Phớ nhắm mắt, xã hội cần trả lại cho cụ sự thanh thản – một sự công bằng cuối đời.
Thông tin liên hệ:
– Văn phòng luật sư Đồng Đội (Đoàn luật sư TP. Hà Nôi): P2708, Tòa nhà VP3 Bán đảo Linh Đàm, Hoàng Liệt, Hoàng Mai, Hà Nội
– Điện thoại: 0936.026.559 – Email: tranxuantien1964@gmail.com
– Website: https://dongdoilaw.vn
– Facebook: https://www.facebook.com/dongdoilaw
– YouTube: https://www.youtube.com/c/VănphòngluậtsưĐồngĐội
– Tik Tok: https://www.tiktok.com/@vpls_dongdoi
Share.