Một xã hội chỉ thật sự vững mạnh khi mọi cá nhân và tổ chức đều đặt pháp luật ở vị trí tối thượng.
“Thượng tôn pháp luật” không phải là khẩu hiệu hay lời tuyên ngôn, mà là nguyên tắc sống, là chuẩn mực ứng xử, là thước đo của văn minh và cũng là nền tảng của xã hội. Nhưng để điều ấy không chỉ nằm trên giấy, cần có những người sống và hành nghề bằng tinh thần ấy mỗi ngày. Với tôi, đó chính là sứ mệnh của người làm nghề luật – những người không chỉ hiểu luật, mà còn phải sống đúng với luật và vì luật.
1, Với người làm nghề luật
Thượng tôn pháp luật không chỉ là nguyên tắc nghề nghiệp, mà còn là đạo lý sống.
Luật sư hành nghề trong khuôn khổ pháp luật – bảo vệ thân chủ bằng lý lẽ và chứng cứ, chứ không bằng mối quan hệ hay quyền lực.
Khi luật sư giữ vững ranh giới của pháp luật, họ không chỉ bảo vệ một con người cụ thể, mà còn bảo vệ niềm tin vào công lý, và danh dự của nghề nghiệp.
Tôi luôn tâm niệm:
“Không thể bảo vệ công lý bằng cách vi phạm pháp luật.”
2. Nền tảng của xã hội văn minh
Thượng tôn pháp luật chính là nền móng của một xã hội dân chủ và văn minh – nơi mọi người bình đẳng trước pháp luật, không ai có quyền đứng trên pháp luật, dù là người cầm quyền hay người dân thường.
Pháp luật nghiêm minh không phải để trừng trị, mà để hướng dẫn và giáo dục con người sống đúng, sống tốt.
Khi mỗi người hiểu rằng tuân thủ pháp luật là bảo vệ chính mình, thì xã hội mới có thể ổn định và phát triển lâu dài.
3. Trải nghiệm và niềm tin
Hơn ba thập kỷ hành nghề, tôi đã chứng kiến không ít cái giá phải trả khi con người coi nhẹ pháp luật, và cũng thấy nhiều trường hợp được minh oan, được phục hồi danh dự nhờ niềm tin vào công lý.
Càng làm nghề, tôi càng thấm thía rằng:
Chỉ có niềm tin vào pháp luật, vào sự công bằng và minh bạch – mới giúp con người vững vàng trước mọi biến động.
4. Trách nhiệm chung
Thượng tôn pháp luật không chỉ là trách nhiệm của Nhà nước hay của giới luật sư, mà là trách nhiệm của toàn xã hội.
Mỗi người dân khi tự giác tuân thủ pháp luật,
mỗi cơ quan khi thực thi đúng pháp luật,
và mỗi người làm nghề luật khi kiên định với công lý –
tất cả cùng góp phần xây dựng một nền pháp quyền vững chắc và nhân văn.
Kết luận:
Khi pháp luật được tôn trọng, công lý được bảo vệ, trật tự xã hội được duy trì và niềm tin của nhân dân được củng cố – đó mới chính là nền tảng của phát triển bền vững. Pháp luật sinh ra để điều chỉnh hành vi con người và bảo đảm quyền, lợi ích hợp pháp của mọi người trong xã hội. Nhưng pháp luật chỉ thật sự có giá trị khi được thượng tôn và thực thi nghiêm minh. Ở nơi nào pháp luật bị xem nhẹ, bị lợi dụng hay bị lạm quyền, nơi đó công lý sẽ lung lay – và xã hội khó mà ổn định.
Lịch sử nhân loại cho thấy: không một quốc gia nào có thể phát triển bền vững nếu thiếu nền pháp quyền vững mạnh và tinh thần thượng tôn pháp luật trong mỗi công dân.