00h 00′ ngày… tháng..năm! Tiếng chuông ngân vang, đồng hồ đã điểm và một ngày mới đang bắt đầu. Người xưa nói quả không sai “thức khuya mới biết đêm dài” – Một đêm không ngủ tôi trằn trọc và bứt dứt, có lẽ đã quá lâu rồi tôi lại mới có cảm xúc đủ dũng cảm để viết nên những dòng tâm sự này. Tôi của hôm nay đã chạm mốc 30, dường như cuộc đời không ngừng thử thách tôi và gia đình với biết bao cay đắng thăng trầm, tôi tưởng mình đã ngã gục. Chị em chúng tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có vỏ bọc dường như là hạnh phúc và no đủ, bố mẹ yêu thương chiều chuộng còn chúng tôi đều là con ngoan trò giỏi nhưng có ai biết bên trọng cái vỏ bọc ấy chúng tôi sống trong những tháng ngày đau khổ và tuyệt vọng! Với một người bố bề ngoài yêu thương con cái nhưng lại lao vào cờ bạc và phá phách hơn cả một con nghiện, để rồi gia đình tan nát sống trong cảnh nợ nần chồng chất. Chúng tôi lăn lưng làm mỗi tháng tiết kiệm được vài triệu đều giành giụm gửi về cho bố trả nợ những tưởng rằng ông thấy con cái vất vả khổ sở ông sẽ quay đầu nhưng không mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày chúng tôi phải lao đầu như con thiêu thân để vay trả xoay vòng cho ông trả nợ con bài, Khi đó tôi mới 25 một cô gái xinh đẹp mơ mộng có tình yêu đẹp với chiến sĩ công an dần trở nên chán nản hận đời, hận người tại sao mình lại có một người bố vô tâm và tệ bạc đến vậy, Ông ấy vẫn lao đầu vào cờ bạc vay nợ tín dụng đen với con số từ vài chục triệu lên đến vài tỷ đồng, trong nhà còn ít đồ đồng nát cũng đem bán, mượn xe hàng xóm cắm, cắm tất cả giấy tờ tùy thân.. có lẽ còn 3 đứa con gái là ông không cắm được. Đau quá, công sức bao năm gây dựng giờ sắp vào tay bọn lãi ngày bởi con số ngày càng kinh khủng rồi chúng đeo bám chúng tôi hàng ngày hàng giờ. Đe dọa đủ kiểu, chúng tôi gần như đã vào con đường cùng không tìm được lối thoát. Chắc chỉ có chết là hết.
Nhưng thật sự quá may mắn cho tôi vì đã gặp được Người. LS Trần Xuân Tiền. Tôi gọi Chú là Người bởi với tôi Chú còn hơn cả một người cha – không có công sinh thành dưỡng dục nhưng đã mang lại ánh sáng cho cuộc đời chị em chúng tôi. Gặp được Chú có Chú chỉ đường chị em chúng tôi như nhìn thấy ánh sáng, tôi hy vọng và đặt trọn niềm tin nơi Chú. Chưa khi nào cảm giác hân hoan đến vậy – chúng tôi sống rồi, Từng đường đi nước bước tôi nghe Chú, và chúng tôi đã chiến thắng một cách ngoạn mục thoát bẫy tín dụng đen. Mỗi lần nghĩ lại khoảng thời gian kinh hoàng đó tôi lại càng cảm phục và nể Chú nhiều hơn, cũng là dân luật nhưng tôi cũng không thể tìm ra lối thoát được cho gia đình. Tìm đúng thầy, thầy chữa đúng bệnh mới có thể sống tiếp được các bạn ạ. Luật sư cũng chính là Bác sỹ. Tôi viết lên những dòng này với hy vọng những ai cũng lâm vào tình cảnh như chúng tôi hãy tỉnh táo tìm cho mình một Luật sư chân chính và gỡ bẫy bởi” Kết thúc không phải dấu chấm hết. Chúng ta sẽ luôn tìm thấy bắt đầu từ trong kết thúc”.
Lời kết: Chú ơi! có lẽ từ cảm ơn sẽ chẳng thể nói hết những nỗi niềm của chị em chúng cháu. Nhưng chúng cháu vẫn muốn cảm ơn Chú, cảm ơn cuộc đời đã cho cháu được gặp Chú, Cháu chúc chú có thật nhiều nhiều sức khỏe để giúp dân tìm ra ánh sáng chân lý!