Tôi sinh ra và lớn lên trong gia đinh nghèo bậc nhất làng nhưng có truyền thống hiếu học. Bố tôi không được học vì gia đình nghèo nên đã làm tất cả cho anh chi em tôi ăn học đến nơi đến chốn, tôi hiểu được tâm nguyên của ông nên chăm chỉ chuyên cần học tâp , khi trưởng thành để lại cho bao người ước mơ đươc như tôi. Cuộc sống không phả cứ tốt là đã được hưởng cứ lo cho họ rồi họ trả ơn. Cuộc sống đôi khi phũ phàng hơn nhiều khi chúng ta hứng chịu. Một sự phản bôi xấu xa khó thể tin nổi đã đến với tôi, tôi đã đau buồn và bi quan, đã có lúc chán nản , đã có lúc đi tìm cho mình cách giải thoát ngu si là cái chết … Rất may, phúc nhà tôi lớn nên đã nhân ra là phải làm lại cho họ ân hận, cho họ nhìn thấy mà nhục, cho thiên hạ biết mình là ai …
Tôi đã quyết định “ điên rồ” bỏ Nhà nước ra Hà Nội lang thang tìm kiếm công việc , tìm hiều về nghề Luật sư ( thực ra khi ở tỉnh lẻ, ở Nhà nước, tôi không hiều hết về cái hay cái dở của nghề Luật sư, chỉ thấy hào nhoán). Tôi lặn lội thân cò 4 góc Hà Nội để đi tìm cái chữ sao mà khó thế, có ai chia sẻ chân thành đâu, có ai giúp mình đâu, có ai san sẻ cho mình miếng ngon khi họ chưa có cho họ … Tôi nhận ra không ai khác phải là mình tự cứu mình, khi đi ra đường tiền không có nhỡ có va xe biết cầu xin ai, khi đến tháng không có tiên trả tiền thuê nhà, khi có bạn bè đến không có tiền … khi trang thái tâm lý sau cơn đau còn sang chấn còn day dứt, còn than thân trách phận.
Chính từ cái khốn khó đó đã cho tôi nghị lực vượt lên chính mình, tôi làm việc, làm viêc và làm việc, viết báo để lấy tiền nhuận bút nuôi sống mình … rồi cái gì đến đã đến, bài viết của tôi ngày càng hay, càng nhièu người biết đến, web có cả chuc triệu người đọc … Tên tuổi Văn phòng luật sư Đồng Đội ngày càng lan toả chính từ nguồn đam mê, chính từ “ăn nhạt mới thương mèo”, chính từ khó khăn mới quý trọng đồng tiền của dân, của khách hàng. Chính quan điểm sống, quan điểm công viêc nó có từ khó khăn, từ bĩ cực, từ nghèo khó đã tạo nên giá trị nhân văn, tao nên tình người và nghi lực sống, mong muốn cống hiến . Chính từ cái mất ta mới muốn tìm lại hanh phúc, tìm lai niêm vui và tim lại chính mình. Và tôi đã tìm được 1 đam mê – yêu nghề Luật sư , cống hiến , giúp người dân nghèo , nghĩ về quê hương, nghĩ về tiên tổ… Và tôi nghĩ nên chia sẻ hết chia sẻ moi thứ cho các em sinh viên, các đồng nghiêp những gì tôi có tôi biết, viết lên những cảm xúc những nghĩ suy hàng ngày. Với các em sinh viên, tôi không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn giúp các em hình thành nhân cách, hình mẫu, tác phong, đạo đức nghề luật sư… những thứ mà ít người chia sẻ, ngay cả trong nhà trường cũng không được học. Các em sinh viên chia sẻ với tôi rằng trước khi làm việc tại văn phòng có những hình dung rất khác về công việc, nghĩ rằng nó rất xa xôi, đầy rẫy khó khăn. Nhưng đến khi có cơ hội va chạm với thực tiễn mới vỡ vạc ra nhiều điều, tìm thấy sự hào hứng, thú vị trong công việc và trưởng thành hơn qua từng ngày. Để rồi khi các em “đủ lông, đủ cánh”, tìm đến những chân trời mới, tôi cảm thấy hạnh phúc bởi các em luôn biết ơn người thầy đã dìu dắt trong những ngày đầu tiên vào nghề. Nhìn thấy các em tiến bộ từng ngày, khi ra ngoài tự lập nghiệp đạt được nhiều thành công là điều khiến tôi mãn nguyện.
Trên zalo, facebook tôi đã gửi cho bao người niềm cảm hứng, bao người đứng dậy như tôi, bao người thanh công như tôi. Tôi là tôi của ngày hôm nay, tư tin và tự hào vì đã để lại một bài học không nhỏ đó là càng khó khăn càng phải nỗ lực vươn lên, vượt qua khó khăn mà thành công, sống thanh thản mới thấy cuộc đời này đep lắm. Không cần bắn đai bác vào quá khứ mà hãy làm cho hôm nay đep hơn ý nghĩa hơn hôm qua càng nhiều càng tốt.
Chia sẻ 1 sáng mùa thu 2019